“Chính Thầy là Đường, là Sự thật
và là Sự sống” (Ga 14,6)
THIÊN PHÚC
Đức Khổng Tử trong giờ phút lâm
chung cho gọi thầy Tăng Tử là môn đệ mà Ngài đặt nhiều tin tưởng, đến bên giường
bệnh và nói:
- Này Tăng Tử con ơi! Trước giờ
thầy nhắm mắt lìa đời, con có điều gì thắc mắc về những lời ta đã cùng con thảo
luận?
Thầy Tăng Tử đáp:
- Bạch Thầy, thầy quả là bậc chí
nhân quân tử. Những lời thầy đã chỉ dạy làm cho chúng con thấy khó mà thực hiện
cho trọn vẹn.
Đức Khổng Tử mới nói:
- Này Tăng Tử, trong các điều ta đã
giáo huấn có điều đúng, có điều sai. Nhưng có một cái mà ta chắc chắn không bao
giờ sai đó là điều ta không biết!
***
Đức Khổng Tử là bậc thánh hiền, học
thuyết của ông đã ảnh hưởng đến bao đời, thế mà trước lúc lâm chung, ông phải tự
nhận là mình không biết gì. Khác với Khổng Tử là người chỉ đường, Đức Giêsu
chính là con đường. Trước khi lìa các môn đệ để về cùng Cha, Người đã khẳng định:
“Chính Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa
Cha mà không qua Thầy” (Ga 14,6).
Đức Giêsu chính là Đường, dẫn chúng
ta đi từ nhịp cầu đau khổ đến bến bờ vinh quang, từ cõi chết trở về cõi sống, từ
đời sống tạm bợ tới cuộc sống vĩnh hằng, từ trần gian tục lụy về quê hương Thiên
đàng.
Đức Giêsu chính là Sự thật. Sự thật
tuyệt đối, sự thật về một Thiên Chúa yêu thương và cứu chuộc con người. Sự thật
sẽ giải thoát chúng ta (Ga 8,32).
Đức Giêsu chính là Sự sống. Sự sống
vĩnh cửu, sự sống từ cung lòng Cha ban cho mọi loài được sống. Sự sống đã giải
thoát con người khỏi chết muôn đời.
Người chính là Đấng cứu độ duy nhất.
Cũng như “Mọi con đường đều dẫn tới Rôma”, thì mọi con đường cứu độ đều phải dẫn
đến con đường Giêsu. Tất cả loài người đều được cứu độ vì danh của Người, kể cả
những con người không biết Người, nhưng sống theo lương tâm ngay lành, đều được
Người ban ơn cứu độ. Sách Công vụ Tông đồ viết: “Thiên Chúa không ban một danh
nào khác dưới bầu trời, để nhờ danh đó mà chúng ta được cứu độ” (Cv 4,12).
Con đường của Người là đường phục
vụ, đường yêu thương. Vì thế, những ai muốn đi trên con đường của Người cũng phải
dấn thân phục vụ anh em, và tận tình yêu thương con người.
Con đường của Người là đường thánh
giá, đường đau khổ. Vì thế, những ai bước đi trên con đường ấy cũng phải dám hy
sinh bản thân, và sẵn lòng chịu khổ vì danh Đức Giêsu.
Hy sinh bao giờ cũng cho tâm hồn
nét đẹp cao thượng. Với tình yêu, những khó khăn kia dường như nhỏ lại, những vất
vả như bị xóa nhòa. Lòng chúng ta lại thấy vui hơn, cuộc đời thênh thang rộng mở.
***
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã về với Chúa
Cha trong vinh quang sau khi đã sống một đời yêu thương tự hiến. Xin cho chúng
con cũng biết đi trên con đường của Chúa, là yêu thương phục vụ anh em, để cuối
con đường thập giá và đau khổ chúng con được hợp hoan với Chúa trong vinh quang
Nước Trời. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét